Chu công tử là người trần, lúc đang lên kinh ứng thí thì vô tình lạc vào bức tranh rồi yêu luôn nàng tiên tên Thược Dược. Khi chuẩn bị về với thế giới thực, công tử chờ hoài cảnh người mình yêu nói ba chữ: "Ở lại đi!", nhưng nàng không nói gì cả. Vậy là anh đau khổ quay lưng.
Khi họ Chu đi rồi, Thược Dược mới vừa khóc vừa bảo chàng còn cả tương lai phía trước, ta vô dụng quá, làm sao được bây giờ. Thôi, hẹn kiếp sau vậy. Nhưng kiếp sau liệu có trên đời không?
Đôi khi chúng ta thương một người quá nhiều, đến mức điều duy nhất có thể làm chỉ là để họ ra đi mà thôi.